Mình không giỏi ăn nói (nhất là tiếng việt ^^ ) cũng chẳng hay viết văn, là 1 con bé chuyên tự nhiên từ nhỏ tới lớn giờ lại muốn viết những lời này trên blog tự thấy mình đôi lúc cũng rỗi việc thật. Nhưng có lẽ cũng vì quá rảnh rang mà mình mới có thời gian đọc nhiều thứ, nhìn ra nhiều điều và nghĩ về nhiều thứ. Nhưng con người cứ nghĩ rồi lại quên, quên rồi lại cố nghĩ, và rồi sau đó lại quên mất những điều quan trọng nhất, vì vậy muốn viết ra để 1 ngày nào đó không may chệch bước đi trên đường đời có thể đọc lại để tìm về đúng chỗ của mình và cũng mong nếu ai đọc được những dòng này có thể tìm lại mình ở sâu thẳm trong trái tim.
Gửi chị Hà, người chị "iu wí" và "zô cùng zĩ đại" 3> đã giúp em lập ra blog này (và trang trí vô cùng lung linh và hoàng tráng lun ^^) ban đầu em nghĩ sẽ nhờ chị sửa cho em những lỗi sai với những bài tiếng anh nhưng bây giờ em lại phải nhờ chị giúp cho con em thời tiết thay đổi chỉ qua 1 đêm của chị. :D Em sẽ viết bài và publish luôn nếu có lỗi sai gì chị cứ để vào comment hộ
em, vừa để em nhớ lâu hơn, vừa là để em luôn nhìn thấy được lỗi sai của mình để tự nhắc nhở. Bởi em đã từng đọc 1 câu: "Chính vì ngược gió mà những cách diều đã bay lên."
PS: Mà sửa luôn cả lối viết lủng củng nha, em là chúa hay viết lủng củng đó. >_<
PS: Lập blog 1 ngày, viết được 2 bài rùi mới viết cái này mình cũng khùng ghê >_<
E' e', em viet' phan^` gui chi. Ha` hong^` hao` thia', chi doc. xong ma` mat' suyt' le'!!! :D
ReplyDeleteSao lai. nghi~ viet' blog la` roi~ viec. chu'? >.<
Viet blog la` ca mot nghe^. thuat. nha'!!! :P